O, MARI! - Trang 110

- Không ăn thua, muốn thế đầu tiên phải kết nạp cô gái vào Đoàn đã!
- Vâng, nhưng Mari không muốn vào Đoàn…
Chuông điện thoại reo. Tôi đi nhấc máy - bổng các bạn từ trụ sở gọi thì sao?
- Đavid, em Mari đây, cuộc gọi đầu tiên cho nhà anh đấy! Hãy cảm ơn ba

mẹ cho em và ba me em nhé! Em rất vui và biết ơn nhiều! Em gọi ngay cho
chú Varugian và cô Aida, các bạn gái và người quen khác nữa đây! Ghi số
điện thoại đi, sau tiếng nữa em gọi lại! Cảm ơn lần nữa nhé!

- Mari thay mặt ba me và chính mình cảm ơn về việc lắp điện thoại.
- Con bé hay thật,- bố gật đầu, - chỉ tiếc là không phải người chúng ta.
- “Không phải người chúng ta” là thế nào? Một công dân Xô viết, một phụ

nữ nửa Armenia. Mari không có lỗi khi sinh ra ở đó.

Không phải dân tộc và không phải quốc tịch quyết định trạng thái nội tâm

của con người, mà là sự ưa thích của nó. Mari và gia đình con bé không thấy ở
đất nước này cái mà họ tìm kiếm, - đó là tình người và lòng nhân từ. Có cơ hội
là họ sẽ ra đi ngay. Hãy nhớ lấy lời ba, con ơi: họ sẽ không ở lại đây đâu! Ba
rất tiếc, nhưng hãy nghe ba, đừng dính líu số phận mình với cô bé đó, sau này
chia tay khó lắm. Cả cuộc đời còn lại con sẽ phải sống với vết sẹo trong tim.

* *
Ba mẹ tôi chạy được món tiền cần thiết để trả nợ cho tôi. Thu gom từng

khoản từ họ hàng và người thân với cớ mua bộ đồ gỗ gia dụng nước ngoài.
Vanhik chuyển tiền cho người anh của tay nghệ sỹ và lấy được giấy có chữ ký
của cả hai cam đoan không khiếu nại và kiện cáo gì hết. Ngoài ra hai anh em
còn xác nhận với công an kiến giải chủ yếu của sự cố rằng bọn côn đồ không
quen biết tấn công Leonhid ngoài đường và đâm dao gây thương tích, rằng
anh ta say rượu và không nhớ được các chi tiết. Vanhik và Rapha đã hứa trả lại
khẩu súng, nhưng khi nhận được tờ giấy cam đoan của Leonhid, Rapha bỗng
nghĩ lại và quyết định giữ khẩu súng. Những lời khuyên của tôi nộp súng cho
công an dưới lý do nhặt được ngoài đường không lay chuyển được Rapha. Tôi
biết là cậu ta rất thích khẩu Braoninh nhỏ nhắn kiểu phụ nữ và luôn mang theo
người - ngay cả khi trời nóng nực cũng đút dưới áo sơ mi bỏ ngoài quần hoặc
trong bao dưới chân. Nói chung, kể từ lúc biết nhau, tôi chưa bây giờ thấy
Rapha ra khỏi nhà mà không mang vũ khí - trước khi có khẩu Braoninh cậu ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.