O, MARI! - Trang 111

luôn đeo con dao săn mà chút nữa đã biến sự cố với Leonhid thành thảm kịch
không chữa được.

Dần dần những cuộc gặp gỡ thường xuyên với Mari và cuộc sống sôi động

của sinh viên đã đẩy chuyện tai vạ ra xa. Phải nửa năm sau Leonhid mới quay
lại sân khấu. Mấy lần tôi và Mari thấy anh ta trên phố trông có vẻ nặng nhọc
và không được tươi tắn lắm. Anh ta làm ra vẻ không thấy chúng tôi, và chúng
tôi cũng đi ngang qua với bộ dạng không nhìn thấy gì. Vanhik, bất chấp tuổi
tác đã tương đối - lúc đó khoảng ba mươi nhăm tuổi - vẫn tiếp tục đánh bạn
với chúng tôi. Anh ấy đặc biệt kết chặt với Rapha và biến dần nó thành một
tay chơi mô tô sành sỏi. Lần cuối cùng, theo lời khuyên của anh ấy, tôi cố
thuyết phục Rapha mang trả khấu súng và quên cái tên Leonhid đi với cảnh
báo là cho đến khi nào mình không trả thì vẫn còn khả năng bị chơi đểu từ
phía Misa. Nhưng cuộc nói chuyện đã kết thúc bởi tranh cãi gay gắt. Bọn
mình đã phải trả quá nhiều tiền cho khẩu súng này rồi! - Rapha tuyên bố cứng
rắn. - Nếu cậu không thích thì nó là của tớ. Cậu có thể chuyển lời tới Misa là
chính tớ đang giữ. Ai muốn trả súng thì cứ thử đến lấy. Xong! Tớ nói hết lời
rồi!

Chúng tôi không bao giờ quay lại chủ đề này nữa. Bố mẹ tôi dần dần trả hết

nợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.