O, MARI! - Trang 307

- Với những tình cảm nghiêm túc thế này, như tình yêu từ cái nhìn đầu tiên

tớ đâu có đùa.

- Vika, cô muốn đi với cậu ta hay không? Cô tự quyết định
- Thì, có. Anh ấy là một sĩ quan Xô viết kia mà, đã cho tôi xem chứng

minh, hứa giúp tôi quay về nhà và lại cho tôi một số tiền lớn… Mà vả lại hộ
chiếu của tôi anh ấy cũng cầm.

Để tên Bí Tết nằm trên sàn trong buồng tắm, chúng tôi ra khỏi căn hộ.
Rạng sáng tôi đã có mặt ở nhà. Mari ra mở cửa, nàng mặc áo ngủ.
- Em làm gì ở đây thế này? - Tôi ngạc nhiên.
- Như anh thấy đấy, đợi anh. Em không thể ở lại nhà. Cầu Chúa, anh trở về

rồi!

- Ta ngủ lấy vài giờ đồng hồ nữa, gần sáng mất rồi. Sau đó anh phải đi làm,

cho dù có chậm trễ. Em không muốn hỏi xem, sứ mạng của anh đã kết thúc
may mắn hay không ư?

- Em đoán được. Anh đã lấy lại được tiền rồi? Em hy vọng, không đổ máu

chứ?

- Thế sao giọng lại không vui thế?
- Bởi vì như vậy có nghĩa là ba me em bây giờ dứt khoát sẽ ra đi.- Nhưng

đây là một số tiền khổng lồ! Giá trị cả ngôi nhà của bên em và tất cả gia sản
bán được… - Đáng tiếc, đúng, mỗi người có một sự lựa chọn.Người nhà em
không thuyết phục được nhau về lẽ phải của mình. Người khởi xướng chủ yếu
là me em, và điều đó dễ hiểu thôi, mọi cái ở đây đều xa lạ với bà. Ba em thì
vật vã giữa mẹ em và chúng em. Thôi được, ta đi ngủ thôi, cuộc sống sẽ sắp
đặt mọi cái vào chỗ của nó. Thôi thì có thế nào hay thế đó

*
* *
Tôi đã thu xếp xong định ra khỏi nhà, thì có chuông điện thoại. Giọng của

Rapha vui vẻ và sảng khoái.

- Cậu tưởng tượng xem, nói chung suốt đêm người ta không cho tớ ngủ, bảy

giờ sáng đã có chuông gọi từ cơ quan. Cậu có biết vì sao không?

- Sao?
- “Sao” mới “giăng” gì, hỡi anh chàng công tố đần, những anh bạn bắt cóc

của cậu, thì họ là bọn nông trang viên cả mà, mở miệng cả rồi! Cậu không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.