Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 123

Chương 12

Gần đến một giờ sáng, chương trình ca nhạc trên tivi kết thúc, bọn họ cũng
tan cuộc. Nhóm người dọn dẹp một chút rồi nghênh ngang rời đi.

Tiếng mô-tô lao vun vút trên đường tạo thành tiếng vang vọng trong rừng,
sau đó còn có vài tiếng hô 2008 vui vẻ, tôi muốn làm King!

Giang Nhiễm chạy chậm về nhà, trong sân rất yên tĩnh, nhà của đôi vợ
chồng câm điếc và bà Tôn đều tối đèn, có lẽ đã ngủ rồi. Cũng không biết
bọn họ náo loạn lớn như thế có ảnh hưởng đến họ hay không.

Giang Nhiễm cắm chìa vào vặn khóa, sau đó nhìn đường chân trời thấy
khói phía xa vẫn nở rộ, có lẽ cảnh tượng náo nhiệt này sẽ còn kéo dài tới
tận bình minh.

Cô thay giày rồi xoa xoa đầu ngón chân đã cóng đến chết lặng của mình.

Có đôi lúc cô không hiểu nổi, mấy cô gái kia mặc ít như thế thì sao sống
nổi, ví dụ như chị Phùng, hay ví dụ như Quý Vân Tiên.

Giang Nhiễm hâm túi chườm nóng rồi lên lầu, lúc mở cửa phòng của mình
thì lại có vẻ không tự nhiên tới khó hiểu.

Cô bất giác ngước mắt nhìn về hướng cửa sổ bên kia, rèm cửa nền trắng
hoa chìm khá bắt sáng. Ánh đèn trong phòng cũng mang tính xâm lược như
con người của anh vậy, xuyên qua rèm cửa mà tiến vào, không thể ngăn cản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.