Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 101

Dương Kế Trầm khoác tay trên sofa, người hơi tựa vào. Đôi mắt đen của
anh nhìn chằm chằm bóng lưng Giang Nhiễm, khóe miệng vừa cong lên lại
dần hạ xuống.

Vẻ vừa rồi của cô hệt như chuột thấy mèo vậy.

Cô đang tránh anh.

“Trầm ca, em xin anh, anh có thể đừng nhìn bạn học Tiểu Giang chằm
chằm như thế được không. Anh sắp xuyên thủng một lỗ trên lưng người ta
rồi đấy. Các anh em còn lại ở đây cũng chiến đấu anh dũng vì anh mà!”
Chu Thụ ôm gối vuông nho nhỏ rồi cười hì hì nói.

Dương Kế Trầm xoay bật lửa trong tay vài vòng rồi hơi liếc Chu Thụ:
“Cút.”

Chu Thụ: “Em không cút, em muốn ăn lẩu, muốn ăn cả rau bạn học Tiểu
Giang rửa nữa.”

Dương Kế Trầm nhíu mày: “Ngứa đòn đúng không?”

Chu Thụ ôm lấy cánh tay của Hạ Quần: “Sợ quá đi, Trầm ca không cho tôi
ăn rau bạn học Tiểu Giang rửa.”

Hạ Quần liếc mắt: “Cút.”

Trương Gia Khải lắc đầu cười: “Được rồi, nói tiếp chuyện chính, Lục Tiêu
bên kia thì làm thế nào?”

“Tìm thời gian xử nó.” Chu Thụ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.