Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 1078

là khởi đầu tốt đẹp của năm mới, nhưng bọn họ lại không như vậy, lần đăng
kí kết hôn này của họ có hơi vội vàng.

Ngày nghỉ của Dương Kế Trầm rất ngắn, vừa qua nghỉ Tết anh đã phải vội
vàng chạy về Bắc Thành để bắt đầu việc huấn luyện và thi đấu của năm
mới. Thời gian đi đăng kí kết hôn này cũng là cấu ra từ đó, sau khi đăng kí
xong xuôi, anh phải lên chuyến bay đi Bắc Thành ngay.

Hai người phải xếp hàng một lúc lâu trong trời Đông giá rét, vì đẹp mà
Giang Nhiễm ăn mặc phong phanh. Tay chân cô đều lạnh buốt, sau còn
phải núp ở cổng chính của cục dân chính mà run lẩy bẩy.

Dương Kế Trầm nói chuyện điện thoại xong và xoay người đã trông thấy
cô như vậy nên vừa thương mà vừa buồn cười.

Anh không nhanh không chậm trêu ghẹo: “Cảm giác không mặc quần thun
bên trong thế nào? Thôi đừng làm cô giáo nữa, đi diễn kịch là được rồi.
Diễn vai cô bé bán diêm ấy, bảo đạo diễn là em có kinh nghiêm thực tế.”

Giang Nhiễm xoa tay hà hơi mà không thèm để ý đến anh.

Luôn độc miệng như thế.

Dương Kế Trầm cười rồi kéo tay cô qua mà đặt trong lòng bàn tay mình để
xoa. Anh nói: “Con gái bọn em thật đáng sợ, vì đẹp mà cái gì cũng làm
được, vì chụp ảnh cưới mà bao lâu rồi em không ăn tối?”

Giang Nhiễm mềm giọng nói: “Anh không hiểu.”

Dương Kế Trầm hơi cúi người xích lại gần cô, anh cười hơi xấu xa: “Đúng
là anh không hiểu nổi, cái này không ăn, cái kia cũng không ăn, chỉ có hai
nơi đó là nhỏ đi thôi, nơi khác thì không nhỏ. Đúng là đáng thương cho anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.