Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 196

Tin nhắn Giang Nhiễm gửi tới có viết: Vân Tiên, hình như có người theo
dõi tao. Mày đến nơi chưa?

Dương Kế Trầm cũng lười quanh co với Trịnh Phong, lúc nghe Quý Vân
Tiên nhắc đến Tiểu Nhiễm, anh mới chợt nhớ đã mấy ngày rồi không nhìn
thấy cô.

Trong khoảng thời gian này quá bận rộn, việc thi đấu đột nhiên đẩy lên sớm
hơn, sân bãi luyện tập mà thành phố nhỏ như Mặc Thành này có thể cung
cấp chỉ to bằng bàn tay, muốn luyện tập cũng phải xếp hàng chờ. Trương
Gia Khải phải tìm một chỗ trống không có người, nhưng cách nơi này hơi
xa. Anh cứ đi sớm về muộn nên vốn không có thời gian để quan tâm tới
Giang Nhiễm.

Dương Kế Trầm nhìn về phía Quý Vân Tiên rồi tiện miệng hỏi: “Theo dõi
gì?”

Quý Vân Tiên thẳng tính, luôn có gì nói đó với những người quen biết,
huống hồ nhiều ít gì Dương Kế Trầm cũng biết nguyên do của việc này.

“Không hiểu sao mấy ngày nay Tiểu Nhiễm đều mất sách, trong ngăn bàn
còn bị nhét đầy rác, kể cả xe của em cũng bị xì lốp nhiều lần. Tiểu Nhiễm
vừa nói với em hình như có ai theo dõi nó.”

Dương Kế Trầm nghe mấy trò xiếc ngây thơ này thì cười: “Đắc tội với ai
à?”

Quý Vân Tiên: “Anh còn nhớ Tiết Đan ở Huy Hoàng lần trước không, nó
nói lung tung ở trường rồi về sau tin càng loan đi càng loạn. Chắc chắn là
nó thấy mất mặt, nên đổ hết cơn tức lên đầu Tiểu Nhiễm.”

Dương Kế Trầm không ngờ ân oán giữa mấy đứa nhóc lại có thể kéo dài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.