Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 243

Quý Vân Tiên giật mình nói: “Ơ! Họa mi của người kia… bị gãy à?”

Trương Gia Khải dùng một tay bịt miệng cô ấy: “Con gái con đứa, họa mi
cái gì…”

Mặt Quý Vân Tiên đỏ bừng vì bị bịt lại.

Dương Kế Trầm cười cười, anh uống xong ngụm rượu cuối rồi đứng dậy
nói: “Tôi đến bệnh viện xem hắn, bệnh viện nào thế?”

“Bệnh viện trung tâm.”

Giang Nhiễm vừa chân trước về đến cửa nhà, thì chân sau Giang Mi đã
quay lại. Xe điện của bà đi qua đá nhỏ trên đường phát ra tiếng va chạm lộc
cộc lộc cộc.

Khi còn nhỏ không muốn làm bài tập rồi chạy ra ngoài chơi, cô đã dần
luyện thành kỹ năng nghe âm thanh này, sau đó có thể phân biệt tiếng
Giang Mi về nhà, tiếng lên lầu và đoán được mọi hành động của bà qua âm
thanh.

Giang Nhiễm hít sâu mấy hơi rồi giả vờ như đang rót nước uống.

Giang Mi dựng xe điện ở ngoài nhà và cầm túi đi vào.

“Mẹ về rồi ạ.”

“Ừm.” Giang Mi liếc qua cô một chút rồi thản nhiên nói: “Sách thi thử con
mua đâu? Đưa mẹ xem một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.