Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 290

luồng sáng mờ nhạt.

Tất thảy đêm tối như bị phóng đại, hơi thở ấm áp của anh phả lên mặt cô.
Giang Nhiễm nghe được tiếng tim đập của anh và tiếng trống dồn trong
lồng ngực mình.

Dương Kế Trầm lại cúi đầu thấp hơn nữa, môi mỏng cũng đã gần trong
gang tấc.

Cánh tay phải của Giang Nhiễm chống lên đùi của Dương Kế Trầm, tay trái
tì sát vào thành xe, nhưng vì lần cúi thấp này của anh mà ngón tay cô lại bất
giác co lại.

Giang Nhiễm nín thở.

Yết hầu của Dương Kế Trầm nhấp nhô, ánh mắt cũng dần sâu hơn.

Một trận gió lạnh lùa qua cửa xe mà thổi bay mấy sợi tóc của cô, rồi lại như
lông vũ bé nhỏ lướt qua mặt anh.

“Giang Nhiễm.” Anh khàn khàn gọi.

“Vâng…” Cô run rẩy đáp lại.

“Em đè vào ’em trai’ của tôi rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.