Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 307

Dương Kế Trầm thu tay lại và dựa vào vách tường mà nhàn nhã nói: “Vậy
đêm nay tôi tha hồ chơi Tiểu Hoàng, Tiểu Lục, Tiểu Bạch, Tiểu gì đó rồi.”

Giang Nhiễm buồn cười nhìn anh, rõ là người này cố ý.

Cô nói: “Cho anh mượn chơi miễn phí một đêm đấy.”

“Ồ?” Dương Kế Trầm lên giọng ở cuối câu rồi rất hứng thú nói: “Thế có
cho mượn Tiểu Giang không?”

Giang Nhiễm chưa kịp hiểu ra ngay: “Tiểu Giang là —— ”

Cô bất giác nuốt nước miếng, trái tim cũng bắt đầu đập loạn.

Dương Kế Trầm nhìn cô, rồi tiếp tục dùng giọng trầm thấp mà gợi cảm hỏi:
“Có cho mượn không?”

Một lúc lâu sau Giang Nhiễm mới nghẹn ra câu: “Anh nói lung tung gì
đấy…”

Ngữ điệu này không có chút tức giận nào, mà mang theo vẻ mềm mại của
con gái phương Nam, như thể đang âu yếm với người kia vậy.

Khóe miệng của Dương Kế Trầm ngậm ý cười: “Có ông chủ cho tôi mấy
tấm vé xem phim, muốn đi không?”

Tim Giang Nhiễm sắp vọt ra khỏi cổ họng rồi, từ đầu tiên hiện lên trong
đầu cô là hẹn hò.

Anh muốn hẹn hò với cô sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.