Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 309

Giang Nhiễm cười nói: “Anh đừng tắm đến mức Tiểu Lục phai màu nhé.”

Dương Kế Trầm cười rồi đóng cửa sổ lại, sau đó bắt đầu cởi quần áo để đi
tắm. Giang Nhiễm run lên rồi cũng vội vàng đóng cửa sổ và kéo rèm vào.

Nhà bên kia không có rèm cửa cũng không biết đi vào trong hay sao, sao có
thể cứ cởi như thế được.

Giang Nhiễm chợt nhớ đến lần anh lộ nửa người trên và giấc mộng đêm đó
của mình.

Ài!

Cô gõ gõ vào đầu mình rồi tự nhủ: “Mày xem mày đi, việc tử tế thì không
mà toàn nghĩ đến mấy chuyện lung tung này, vẫn chưa sang Xuân đâu đấy.”

Giang Nhiễm trở về trước bàn rồi lấy hai cuống vé xe buýt trong ví da ra.
Cuống vé hình chữ nhật có dòng chữ màu cam, ở giữa là chữ phồn thể in
hai chữ Ngũ Nguyên. Chất lượng giấy của vé này rất kém, không cẩn thận
là sẽ bị rách hoặc có nếp gấp ngay.

Không biết vì sao mà trên cuống vé còn như thoang thoảng vị thơm ngọt
của trà sữa.

Giang Nhiễm lấy từ điển trên giá sách xuống rồi kẹp cuống vé vào trang
đầu tiên của chữ Y.

Đây cũng là lần đầu tiên cô cẩn thận lưu giữ thứ gì đó như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.