Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 345

Chương 32

Tới gần Tết, trong xưởng Giang Mi bắt đầu được nghỉ. Giang Nhiễm không
thể ra ngoài, ban ngày cô chỉ xem TV và làm ít việc nhà, ban đêm thì thiếp
đi từ sớm.

Tuyết vẫn rơi không nhỏ như trước, Giang Nhiễm muốn ra cửa cũng thành
một vấn đề nan giải.

Sáng sớm hôm sau, hơn 8 giờ Giang Nhiễm rửa mặt và thay quần áo. Cô
mặc áo dạ dài màu ghi kiểu Hàn hợp mốt từ đầu mùa Đông. Bên trong có
thêm áo len cao cổ dáng rộng, phối với quần dài màu đen và giày thể thao,
trông có vẻ trưởng thành và tương đối có sức sống hơn bình thường.

Giang Nhiễm soi gương rồi mở rộng vạt áo khoác dạ, sau đó nhìn chằm
chằm xuống chân mình.

Không rõ tại sao mặc quần thun bên trong lại thấy chân thô hơn, sự chậm
chạp và sưng phù ấy khiến đường cong của người ta cục mịch hơn nhiều.

Giang Nhiễm cắn răng rồi bất chấp cởi quần thun ra, sau đó chỉ mặc một
chiếc quần dài màu đen bó lấy chân. Mặc thế này giống như không mặc gì
vậy, hai đùi Giang Nhiễm cũng bất giác run lên.

Chịu đựng.

Giang Nhiễm nói với mình như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.