Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 402

Chương 37: CHƯƠNG 37

Tay Dương Kế Trầm dần rời xuống dưới, từ sau gáy của cô đến bả vai và
lưng, sau cùng là đến eo. Áo khoác mỏng manh cũng mau chóng bị siết lại
tới mức ôm sát đường cong trên cơ thể cô. Một tay khác của anh cầm lấy
tay cô rồi khoác lên bả vai của mình, sau đó hai tay cùng lúc dùng lực
khiến lồng ngực của hai người áp sát lại với nhau.

Giang Nhiễm ngồi trên đùi Dương Kế Trầm và cao hơn anh khoảng nửa cái
đầu, cô cúi đầu và dường như cũng che khuất ánh sáng phía trên.

Dương Kế Trầm thấy cô không đẩy mình ra thì trong lòng lại như có đốm
lửa bùng lên khiến huyết dịch cả người bắt đầu sôi trào.

Môi của cô ngọt hơn anh nghĩ, cũng mềm hơn anh tưởng.

Giang Nhiễm đã sắp ngạt thở mất rồi, từ đầu tới cuối người này vẫn luôn
càn quấy mà đưa răng cắn nhẹ như mưa giông gió bão ập tới.

Tay cô đặt trên bả vai anh hơi nắm lấy lớp áo, rồi cũng căng thẳng tới mức
run rẩy.

Anh vừa uống trà sữa xong, hình như là vị ca cao. Từ lúc anh xâm lược tới
giờ, vị ngọt ấy đã bắt đầu lan tràn trong toàn bộ khoang miệng của cô.

Đây là nụ hôn đầu tiên của cô, nụ hôn đầu tiên với người mình thích, nụ
hôn mang theo vị ngọt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.