Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 404

Cô nuốt một ngụm nước bọt, trong miệng vẫn là vị ngọt kia.

Khóe miệng Dương Kế Trầm cong lên, sau đó anh dùng âm lượng chỉ hai
người nghe thấy mà hỏi nhỏ: “Ngon không?”

Giang Nhiễm: “Ưm? Dạ?”

Giọng của cô vừa mềm vừa nhỏ nhẹ như đang hờn dỗi, trong đó còn chứa
cả vẻ quyến rũ như tiếng rên của phụ nữ nữa.

Ánh mắt Dương Kế Trầm nhìn cô chợt sâu thêm một chút, anh hài hước
nói: “Đừng dùng âm thanh đó nói chuyện với tôi. Hôm nay tôi uống rượu,
em phải biết, đàn ông uống rượu rất dễ mất khống chế.”

“Em…” Giang Nhiễm suýt bị ngạt thở vì dăm ba câu của anh.

“Em cái gì?”

Giang Nhiễm cúi đầu không nói, mặt cũng ửng hồng.

Dương Kế Trầm ôm eo cô rồi nhéo một cái nhưng vẫn không buông người
ra. Anh cười nhẹ rồi nhìn chằm chằm vào mặt cô mà hỏi: “Trà sữa tôi cho
ngon hay cậu ta cho ngon?”

Cậu ta?

Giang Nhiễm ngước mắt mà hơi kinh ngạc nhìn Dương Kế Trầm.

“Sao anh lại biết?”

Một câu hỏi đơn thuần này khiến mày kiếm của Dương Kế Trầm chau lên,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.