Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 405

nghe vào tai anh thì câu này như Giang Nhiễm bị anh bắt gian tại trận rồi
hoảng hốt hỏi ngược lại vậy.

Dương Kế Trầm híp híp mắt: “Có gì mà tôi không biết.”

“Em không…” Giang Nhiễm nói khẽ.

“Không cái gì?”

“Em không uống trà sữa cậu ấy cho, cũng không quen cậu ấy.”

“Ồ? Không quen mà cậu ta còn ôm ôm ấp ấp?”

Giang Nhiễm lại kinh ngạc lần nữa: “Ôm ôm ấp ấp?”

Cô cũng không biết mình nôn nóng cái gì nhưng vẫn giải thích: “Em không
ôm cậu ấy, em cũng không yêu đương với cậu ấy, sao có thể có gì được.”

Dương Kế Trầm nghe xong thì nở nụ cười, mà còn là cười tới vô lại.

Anh hạ thấp giọng xuống mà hỏi: “Vậy bây giờ chúng ta đang ôm ôm ấp ấp
thì tính là gì?”

Giang Nhiễm ngửi được mùi thuốc lá và hơi cồn trên người anh. Bọn họ
dựa vào gần là thế, cô thậm chí còn nghe được cả tiếng tim đập từng nhịp
từng nhịp có lực của anh nữa.

Cô cũng rất muốn hỏi. Bọn họ tính là gì?

Giang Nhiễm há miệng nhưng chợt thấy mình không thể nói ra những điều
khiến người ta đỏ mặt tới tận mang tai kia được. Cô là con gái, tỏ tình trước
thế nào đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.