Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 415

Nhưng việc này không vội vàng được, anh sợ mình xung động rồi dọa
người chạy mất, bởi người kia giống như chú thỏ không chịu nổi kinh hãi
vậy.

Một khoảng thời gian trước tiệm trà sữa đã được cấp giấy phép kinh doanh
và giấy chứng nhận an toàn vệ sinh thực phẩm. Trước đó, anh lấy một ít trà
sữa cho Giang Nhiễm uống thử. Nghe cảm nhận và biểu cảm của cô thì có
vẻ như cô rất thích loại trà sữa này.

Sau nụ hôn kia, anh nghĩ nên để cô từ từ. Có điều hai ngày nay thấy cô ăn
không ngon ngủ không yên, cũng không gần gũi mới mình nữa, thì Dương
Kế Trầm định tìm lúc thích hợp nói cho Giang Nhiễm biết.

Anh cũng vốn không định giấu giếm mấy người Trương Gia Khải.

Dương Kế Trầm nói: “Muốn đến xem không?”

“Xem, đương nhiên là phải xem rồi!”

Lúc xe ngày càng lái về con đường quen thuộc, trong lòng Trương Gia
Khải đã hơi ngờ ngợ. Sau khi đến nơi rồi xuống xe nhìn thì, quả nhiên.

Biển hiệu của tiệm gà rán kia không còn nữa, mà mặt tiền của tiệm treo
biển hiệu đen trắng đơn giản —— Tiệm trà sữa JY.

Trương Gia Khải chợt mở mắt thật to, sau đó như bừng tỉnh mà chỉ vào
biển hiệu: “Đợi chút! JY này không phải là chỉ anh và… Thế lúc trước anh
lấy tên đội xe cũng là ý này hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.