Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 553

Dương Kế Trầm không đứng đắn nói: “Em cởi hết ra đứng trước mặt anh
như thế rồi, không thích thì có lỗi với…”

“Có lỗi với gì…?”

“Với dáng người học sinh tiểu học của em.”

“Dương Kế Trầm!” Giang Nhiễm lại dùng nắm nhỏ mà đấm anh một trận.

Dương Kế Trầm giữ lấy nắm đấm nhỏ của cô và nói: “Nói thật, ngày đó
trông thấy anh cũng chỉ liếc qua rồi rời mắt đi chỗ khác ngay, vì thật sự
chẳng có gì đẹp hết.”

Mặt Giang Nhiễm đỏ lên vì tức, sau đó cô phản kích: “Em cũng thế nhé,
hôm đó thấy anh đứng thay quần áo trước cửa cũng làm em sợ muốn chạy
mất. Lần đầu thấy người không có cả cơ bụng 8 múi cơ đấy.”

“Ồ, bây giờ to gan lớn mật thế này rồi đúng không? Từ cừu non nhỏ biến
thành sói xám già rồi? Còn dám nói những lời này.” Dương Kế Trầm buồn
cười nhìn cô.

Giang Nhiễm nhếch môi không thèm để ý đến anh.

Dương Kế Trầm đưa tay vuốt ve cần cổ tinh tế mà xinh đẹp của cô, anh
cười hỏi ngược lại: “Thế sao em lại thích anh?”

“Em không thèm thích anh.”

Ngoài miệng cô nói là vậy, nhưng ánh mắt vẫn thủy chung dán trên người
anh.

Dương Kế Trầm nhéo nhéo mặt cô, đã gầy đi rồi, không còn cảm giác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.