Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 572

Chu Thụ cười hì hì: “Tiếng Anh em đọc chẳng hiểu, em nhà quê lắm.”

Dương Kế Trầm vỗ vỗ vào gáy Giang Nhiễm rồi xoay người đi ra phòng
khách nhỏ, sau đó đưa hai điếu thuốc cho Chu Thụ và Hạ Quần.

“Trương Gia Khải chuyển dương cầm đi rồi à?”

“Vâng vâng vâng, xảy ra chuyện gì anh cứ tìm cậu ấy, đừng tìm bọn em.”

Dương Kế Trầm “xì” một tiếng rồi vừa định châm thuốc lá thì bỗng dừng
lại, sau đó nói: “Ra ngoài hút.”

Ba người đàn ông đứng cười nói bên ngoài cửa kính, Giang Nhiễm cũng
nhìn Dương Kế Trầm nhiều thêm vài lần. Vừa rồi mới náo loạn nên vò loạn
tóc anh, hiện giờ mái tóc ấy đứng dưới ánh nắng lại ánh lên màu nâu nhàn
nhạt, tuy hơi mất trật tự nhưng lại mang một tư vị khác. Anh biếng nhác
đứng ở nơi ấy, tay cầm điếu thuốc thỉnh thoảng đưa lên rít một hơi, giữa hai
đầu lông mày vẫn là vẻ tự tin thản nhiên và khí thế tới vậy.

Dường như anh khá thích áo phông trắng và quần bò, mặc lên thật đơn giản
mà phóng khoáng. Có điều Giang Nhiễm đã nhìn những cơ bắp ấy một đêm
rồi, thế nên dù cho anh có mặc quần áo, thì cô vẫn có thể phác họa được
dáng vẻ trần trụi kia ở trong đầu.

Dương Kế Trầm gảy tàn thuốc rồi ngước mắt lên nhìn Giang Nhiễm, sau đó
hai người lại nhìn nhau cười một tiếng.

Quý Vân Tiên chống hai tay lên quầy thu ngân để đỡ cằm, đôi mắt to kia lại
cứ nhìn Giang Nhiễm chằm chặp.

Giang Nhiễm đang cười thành tiếng rồi quay đầu sang chỗ khác thì bị cô ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.