Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 585

thi đại học kia ăn nhiều lắm. Dù nhìn không béo nhưng vẫn tăng cân, năm
ngoái mặc quần đã hơi chật rồi.”

Lần trước Dương Kế Trầm cảm thụ nơi này là buổi tối ở quán trà sữa kia.
Giang Nhiễm gầy lại không thích tập luyện, tuy dáng người mảnh mai
nhưng không phải kiểu có lồi có lõm, đưa một tay nắm dường như vẫn còn
thừa.

Có lẽ đường cong nhấp nhô ấy giống như khi tráng bánh, bên trên sẽ phồng
lên bong bóng nhỏ.

Dương Kế Trầm nói: “Đúng là nên giảm béo một chút, rồi chúng ta sẽ thật
sự trở thành anh em.” (2)

(2) Thật sự trở thành anh em: Ý trêu bạn Nhiễm giảm béo nữa thì không
còn ngực.

Giang Nhiễm tức đến nghẹn lời nên đưa tay đánh anh.

Dương Kế Trầm cười cười, sau đó lại ôm lấy cô: “Bao giờ đến tập đàn?”

“Xem tình hình thế nào.” Giang Nhiễm nghĩ nghĩ rồi nói: “Tập cũng vô
dụng, em không phải người có thiên phú. Em nghĩ mình sẽ không làm tốt
được chuyện này, tương lai cũng không kiếm ăn bằng nó, nghĩ lại thì chỉ
thấy xa xôi thôi.”

“Vẫn không có chí khí thế à, bảo thích cơ mà? Thích thì làm thôi.”

Đầu lông mày của Giang Nhiễm giãn ra, cô nói nhẹ nhàng: “Chẳng lẽ chỉ
cần thích là có thể làm tốt dễ như trở bàn tay? Anh biết vì sao trong TV và
phim ảnh luôn tua nhanh quá trình cố gắng học tập nhân vật chính không?
Vì việc đó thường là quá trình khổ sở và chật vật một mình. Người bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.