Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 589

xe được một người bạn cho, anh ấy nói là trong nhà mở nhà máy sô-cô-la,
bây giờ đang làm mẫu đặc biệt cho đêm Thất tịch nên đưa cho bọn anh nếm
thử. Anh ấy nói cầm búa này đập vỡ rồi ăn, còn pha ra uống được nữa.”

Giang Nhiễm sao có thể đập nát nó được, cô gói lại lần nữa rồi nhét vào
trong tủ lạnh.

Vừa khép tủ lạnh lại thì Dương Kế Trầm đã ôm lấy cô từ phía sau: “Mẹ em
đi làm rồi à?”

“Vâng.”

“Vậy lên phòng anh?”

Tim Giang Nhiễm hẫng một nhịp: “Lên phòng anh làm gì?”

Dương Kế Trầm thấp giọng thổi khí vào tai cô: “Em nói xem sẽ làm gì? Mẹ
không ở nhà, không phải là nên làm ít chuyện kích thích à?”

Giang Nhiễm từ chối: “Em vẫn chưa giặt quần áo.”

Dương Kế Trầm cười rồi ôm lấy cô mà khiêng lên lầu.

Cây dương cầm kia đã bị mấy chục cuốn sách chất lên, Dương Kế Trầm đặt
cô lên ghế rồi nhét sách vào tay Giang Nhiễm: “Đọc sách, học bản nhạc,
đánh đàn.”

Giang Nhiễm ngẩn ra tại chỗ.

Còn anh ngồi xuống bên cạnh rồi cầm cốc giữ nhiệt trong suốt mà nhấp
một ngụm trà, trong đó còn nổi lên mấy hạt kỷ tử (3) nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.