Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 713

chia cho các cô ấy, cô gái đeo kính đen kia nhẹ giọng nói cảm ơn.

Giang Nhiễm nói: “Tôi là Giang Nhiễm, cậu thì sao?”

“Lâm Vân.”

Trương Giai Giai ồn ào nói phải thêm QQ của nhau, thế là 4 cô gái đã lưu
phương thức liên lạc như thế.

Giang Mi ở nhà khách của trường học, một đêm 50 tệ. Giang Nhiễm và
Giang Mi đều rất mệt nên không định đi dạo trong trường, cả hai người đều
về nghỉ từ sớm.

Giang Mi không nhịn được mà dặn: “Về sau phải ở chung với các bạn, nhớ
học cách nhường nhịn và thông cảm. Đây không phải phòng của một mình
con, nếu có gì không bằng lòng thì cũng bỏ qua, bạn vẫn phải có, có mấy
người bạn thật lòng như thế là đủ rồi.”

“Con biết mà, mẹ.”

Giang Nhiễm lê thân mình mỏi mệt mà khẽ cắn môi bò lên tầng 5.

Phòng của các cô là phòng cuối cùng của hành lang, cùng ở gần nơi sát
vách của trường. Bên cạnh là một ngôi chùa, nhìn thế nào cũng có một cảm
giác quý dị khó nói thành lời.

Hoàng hôn dần kéo đến, cả tòa nhà cũng như phát sáng. Mới đầu cả bốn
người đều hơi gượng gạo, nhưng trò chuyện một lúc thì đã dần quen thuộc
hơn.

Giang Nhiễm kinh ngạc phát hiện Từ Đan cũng đến từ Mặc Thành. Từ Đan
hơi nhếch miệng rồi nhướng mi nói: “Nếu là đồng hương, về sau chị bảo kê

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.