Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 715

Trương Giai Giai: “Trời ơi, chị đen tối quá!”

Từ Đan xách túi lên: “Bái bai, chị đi hẹn hò đây, mai gặp.”

Trương Giai Giai: “Chị không về à?”

Đã không thấy bóng Từ Đan đâu nữa rồi.

Giang Nhiễm cầm chậu rửa mặt và quần áo vào đi tắm, Trương Giai Giai ở
ngoài đang chiến đấu với đồ ăn vặt và xem phim, Lâm Vân vẫn luôn không
nói lời nào mà chìm trong thế giới của mình.

Giang Nhiễm xoa bọt cả người rồi chậm rãi tắm nước ấm. Cô thấy đây là
một khởi đầu không tệ, bạn cùng phòng cô tốt như thế mà.

Tới gần lúc tắt đèn, Giang Nhiễm nhận được điện thoại của Dương Kế
Trầm. Cô sợ quấy rầy đến hai người còn lại nên đi ra ban công, đóng cửa
kính lại rồi mới nghe máy.

11 giờ đêm thật mát mẻ và yên tĩnh, sao ở Chiết Châu không sáng như ở
Mặc Thành, nhưng lại mang một cảm giác mới mẻ khác.

Giang Nhiễm tì khuỷu tay lên lan can, mắt nhìn về từng ngọn đèn đường tắt
lịm trong sân trường, dù cách đó không xa vẫn còn sinh viên cười cười nói
nói. Vì mới khai giảng nên mỗi đêm đều là những đêm không ngủ.

Giang Nhiễm ngọt ngào “a lô” một tiếng, Dương Kế Trầm ở đầu kia bật
cười.

“Vui lắm à? Bạn cùng phòng mới thế nào?”

Giang Nhiễm nhớ lại tất cả những gì được chứng kiến hôm nay, thật sự có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.