Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 775

thế này còn cần bôi trơn cái gì” kia, cô tìm lọ đó trong túi rồi trả lại cho Từ
Đan.

“Chị đừng đưa em thứ này nữa.” Giang Nhiễm hơi dở khóc dở cười.

Từ Đan nhận lấy rồi bắt đầu nói thật thoải mái: “Đây chẳng là sợ em đau à,
dùng cái này sẽ trơn trượt hơn một chút, lần đầu cũng đỡ khổ.”

Giang Nhiễm thở dài, hình như bên cạnh mỗi người đều có một người bạn
sắc tình như vậy. Từ Đan còn khoa trương hơn Quý Vân Tiên gấp mấy trăm
lần, mới khai giảng chưa đến 1 tháng mà ba người đã học được không ít thứ
rồi.

Từ Đan rất tự nhiên nói tới những kinh nghiệm kia: “Chị với bạn trai làm từ
thời cấp 3 rồi, làm ở nhà anh ấy. Cũng có kinh nghiệm gì đâu, đau chết đi
được. Em biết không, con gái có người nhiều nước, có người ít nước, chị là
kiểu ít kia kìa…”

Bla bla bla, cứ lải nhải không ngừng.

Lâm Vân yên lặng đeo tai nghe lên xem thi đấu, Giang Nhiễm cười cười
đưa chữ ký xin được cho Lâm Vân. Lâm Vân rưng rưng nhận lấy bằng hai
tay đầy thành kính, cũng chỉ thiếu nước khom người chào nữa thôi.

Giang Nhiễm: “…”

Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được sức hấp dẫn cá nhân và sức nặng của
Dương kế Trầm. Trên đời này ngoài cô yêu anh ra, thì vẫn có người chân
thành tôn thờ anh mà không đòi hỏi hồi đáp.

Chữ ký này được ký sau khi anh thoải mái xong vào trưa nay, bút vừa vung
lên đã thật tiêu sái mà phóng khoáng. Giang Nhiễm chăm chú xem anh ký,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.