Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 787

chút tâm trạng tiêu cực nào. Cô ta cầm túi xách lên rồi nói: “Cảm ơn thuốc
lá của anh, vậy mai gặp, đừng trò chuyện lâu quá.”

Lúc gần đi, cô ta vỗ vào bả vai của Dương Kế Trầm, mà bàn tay của phụ nữ
tinh tế mà mềm mại, lòng bàn tay còn hơi lướt qua tai anh.

“Chúc Tinh.” Dương Kế Trầm cười nhẹ một tiếng rồi bỗng gọi cô ta lại.

Chúc Tinh đi tới cửa thì hơi sững sờ, sau đó xoay người nhìn về phía anh.

Dương Kế Trầm ngồi trên sofa, hai chân hơi vắt sang, giọng cũng trầm thấp
mà có lực: “Lần sau đừng đến tìm tôi, bạn gái tôi thích ghen, lại khó dỗ, thế
này vô vị lắm.”

“Vô vị? Em lại muốn hỏi anh thế nào mới không vô vị đấy? Sao chỉ tìm
anh nói mấy câu mà cũng không được?”

Dương Kế Trầm như cười như không mà nhìn cô ta, nhưng ánh mắt lại
thiên lạnh và không mang chút tình cảm. Chúc Tinh bị nhìn tới mất tự
nhiên, cô ta gật đầu nhẹ rồi nói: “Được, em đi đây, chúc anh ngày mai may
mắn.”

Người đi rồi, anh mới được yên tĩnh. Làm bạn với Chúc Tinh cũng không
tệ, nhưng tiến thêm chút nữa thì thật sự vô vị.

Anh không nói thẳng ra là để lại chút mặt mũi cho cô ta. Tự mình có thể
biết rõ là tốt nhất rồi, tránh cho bản thân phải khó xử.

Lúc trước Dương Kế Trầm cũng cho là mình sẽ thích kiểu phụ nữ eo thon
chân dài, trước lồi sau vểnh kia. Khi xem phim anh cũng thấy như vậy, phụ
nữ có vóc dáng đẹp sẽ dấy lên dục vọng ở người ta. Nhưng đặt vào thực tế
rồi, bên cạnh anh cũng đầy rẫy những phụ nữ như vậy. Có điều tất cả chỉ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.