Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 789

“Tối nay ăn cơm ở canteen rồi họ bị nôn mửa và tiêu chảy, em thấy giống
ngộ độc thức ăn nên đưa mấy cô ấy đến phòng y tế. Cuối cùng phòng y tế
đông nghịt, thế là em phải đưa cả mấy người đến bệnh viện một chuyến,
vừa mới về một lúc thôi. Mấy người họ đều ở bệnh viện cả rồi.”

“Ừm… Canteen của bọn em cũng bán sô-cô-la quá hạn à?”

“Anh… Không để ý đến anh nữa.”

Dương Kế Trầm cười khẽ: “Thế còn em? Vẫn còn ổn đấy chứ?”

“Buổi chiều em ở chỗ của phụ đạo viên nên không ăn cùng mấy cô ấy, trên
đường về mua bánh rán nên thoát một kiếp. Hình như đồ ăn tối nay ở
canteen đều có vấn đề, nhóm người ăn phải đều bị ngộ độc hết.”

“Thế là tốt rồi, đang nằm trên giường à?”

“Vừa nằm lên, tắt đèn rồi nhưng không ngủ được nên mới gọi điện cho anh,
không phiền anh chứ? Mai thi đấu rồi.”

“Không, anh cũng mới về.”

“Thế anh rửa mặt rồi ngủ sớm chút đi?”

“Hơi khó ngủ.” Giọng anh khàn khàn.

Giang Nhiễm trở mình trên giường: “Khó chịu ở đâu à?”

“Có một nơi khó chịu.”

“Nơi nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.