Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 830

“Tìm cái con khỉ! Điện thoại của anh đâu?” Quý Vân Tiên cấu anh ấy, đấm
anh ấy như làm nũng rồi lại như trút giận. Trương Gia Khải tốt tính nên
cũng mặc cho cô ấy đánh chửi.

Trương Gia Khải bất đắc dĩ: “Đã bị trộm hết rồi, thật đấy, không tin thì em
hỏi Trầm ca xem.”

Dương Kế Trầm tựa ở cửa xem kịch rồi hỏi: “Chỉ có mình em đến à?”

Quý Vân Tiên đánh mắng đủ rồi nên lại ôm cánh tay Trương Gia Khải mà
cười hì hì: “Đúng vậy, chẳng lẽ… anh nghĩ là Tiểu Nhiễm cũng đến? Em
cho anh biết nhé, thật ra…”

Cô ấy cố ý kéo dài âm cuối, đuôi mắt của Dương Kế Trầm hơi nhướng lên
như tin tưởng chút gì đó.

Quý Vân Tiên: “Thật ra… chỉ có mình em đến thôi.”

Dương Kế Trầm híp híp mắt rồi cũng lười so đo với cô ấy. Anh đang quay
trở về thì Quý Vân Tiên gọi giật lại: “Tiểu Nhiễm không tìm được anh nên
bảo anh gọi điện lại cho nó, hình như nó sốt ruột lắm.”

“Đưa điện thoại của em cho anh.” Dương Kế Trầm nói.

Quý Vân Tiên moi điện thoại đính đầy đá của mình ra rồi đưa cho Dương
Kế Trầm: “Lát nữa gọi xong đưa cho em.”

Cô ấy kéo Trương Gia Khải vào phòng.

Dương Kế Trầm về phòng mình rồi đi tới trước cửa sổ, ánh tà dương trải
dài ngàn dặm dưới trời chiều, hương vị của mùa Thu cũng đã rộng khắp cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.