lực ứng biến, kỹ thuật và trình độ chiến thuật của người chơi.
Giang Nhiễm nói: “Thời tiết xấu thế này, an toàn là trên hết.”
Ống kính máy quay đảo qua Dương Kế Trầm, anh đội mũ bảo hiểm màu
đen, người hơi rạp xuống, con ngươi đen thẫm nhìn thẳng về phía trước.
Số 08 phía sau lưng được phóng đại trên màn hình, Phùng Kiều bắt đầu
bình luận, còn có thể lờ mờ được âm thanh náo nhiệt của trường đua. Đua
xe là môn thể thao của tốc độ cao và kích thích, dù mưa to gió lớn cũng
không dập tắt được nhiệt huyết của họ.
Trận đấu diễn ra trong màn mưa, Dương Kế Trầm nhanh chóng bỏ lại
những đối thủ khác ở phía sau, rồi không ngừng biển đổi tư thế một cách ổn
định mà nhanh chóng ở các đoạn đường thẳng và góc cua.
Động tác trên tay Giang Nhiễm dừng lại, sau đó nhìn màn hình chằm chằm
không chớp mắt.
Phùng Kiều đang bình luận ngày một kích động, có lẽ cô ấy đang thật lòng
khen ngợi Dương Kế Trầm. Trường đua rất náo nhiệt, ống kính đảo qua ghế
ngồi của các fan Dương Kế Trầm. Họ vẫn là những cô gái cổ động lần
trước, trên mặt tất cả đều là nước mưa nhưng vẫn đồng thanh hô khẩu hiệu,
dáng người cũng thật trẻ trung mà hoạt bát.
Lâm Vân nuốt một ngụm nước miếng: “Một vòng cuối cùng! Nhanh lên!
Mau bỏ rơi người của Hải Lăng!”
Tay đua mặc đồng phục màu xanh mang số 11 đuổi theo Dương Kế Trầm
một cách gắt gao. Bánh xe ma sát với mặt đất báo hiệu một đợt thi đấu dữ
dội.