Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 847

Trịnh Phong hô về phía điện thoại: “Đừng nghe mẹ con nói linh tinh, thật ra
mẹ con vui thầm trong lòng đấy! A! Đừng đánh! Đau!”

Giang Nhiễm nghĩ, lúc trước nghe nói Trịnh Phong ở bên ngoài tàn nhẫn và
phí khách, nhưng khi gặp Giang Mi thì đã thay đổi rất nhiều. Ông giống
như một người đàn ông bình thường, một ông bố bình thường chăm sóc
Giang Mi và cô.

Nhưng sao tính tình của Dương Kế Trầm vẫn còn cứng rắn thế này?

Lễ Giáng Sinh ngày 25 tháng 12, cũng gần tới cuối tháng, Giang Nhiễm đặt
chỗ ở quán cơm nhỏ trước phố, bốn cô gái cùng ra ngoài ăn cơm.

Giang Nhiễm không đợi được Dương Kế Trầm chúc mừng sinh nhật, mà lại
chờ được một tin lá cải.

Lúc chờ đồ ăn được mang ra, Lâm Vân căng thẳng mà ôm khư khư lấy điện
thoại. Thời ấy vẫn chưa có smartphone, rất nhiều người dùng điện thoại nắp
gập hoặc điện thoại bàn phím bấm, mạng cũng là mạng 2G, tải một trang
web thôi mà phải chờ rất lâu.

Trương Giai Giai nói: “Cậu đừng đùa, khó lắm mọi người mới cùng đi ăn
cơm. Này này này, Từ Đan, chị đừng hút thuốc nữa, sặc chết mất. Chị nên
yêu quý sinh mệnh đi, tuổi còn trẻ mà hút thuốc cái gì.”

Từ Đan dập thuốc rồi khó chịu nói: “Sao đồ ăn vẫn chưa lên, chẳng lẽ ship
từ Mỹ sang? Hay là bọn họ đang đập ruồi trong bếp?”

Giang Nhiễm rót nước cho Lâm Vân rồi vô tình liếc qua màn hình điện
thoại của cô ấy. Trên đó đầy những ảnh chụp màu sắc tươi đẹp, là ảnh một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.