Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 853

Anh nói: “Giận anh bây giờ mới đến?”

Lúc tức giận, Giang Nhiễm không thích nói to, giọng cô còn thấp hơn so
với bình thường: “Anh đến sớm hay muộn một tháng cũng không có gì
khác nhau, nhưng em không biết một tháng này anh làm gì. Giống như hôm
đó không gọi được cho anh, em cũng sốt ruột như thế, sau lại sợ các anh
xảy ra chuyện gì. Giữ liên lạc không phải việc quan trọng nhất khi hai
người ở bên nhau à? Yêu đương không phải là chia sẻ những việc nhỏ nhặt
trong cuộc sống hay sao, không hiểu rõ đối phương thì tình cảm cũng thay
đổi.”

Giang Nhiễm ngước nhìn lên, nước mắt đã đảo quanh hốc mắt. Cô nhịn để
nước mắt không rơi xuống: “Thật ra em thấy em không hiểu rõ anh chút
nào, dù là quá khứ hay suy nghĩ của anh, anh đều… khiến em thấy không
chân thực.”

Mắt Dương Kế Trầm hơi tối lại: “Vậy nếu về sau chúng ta liên lạc ít đi như
khoảng thời gian anh thi đấu này, đồng thời thời gian cũng kéo dài thì em
sẽ nghĩ như thế à?”

“Từ khi anh thi đấu tới giờ, em có nghĩ như thế à? Em không cần biết mỗi
giây mỗi phút anh làm gì, nhưng em muốn biết anh làm gì mỗi ngày, chứ
không phải không biết tí gì cả.”

Dương Kế Trầm kéo tay Giang Nhiễm để cô ôm lấy eo của anh, sau đó ôm
người vào ngực và áp tay ra sau gáy mà nhẹ nhàng an ủi cô.

Anh vừa ôm một cái, Giang Nhiễm đã không nhịn được mà chảy nước mắt.

Dương Kế Trầm thấp giọng nói: “Anh dẫn em đi xem một tháng này anh
bận gì, hửm?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.