Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 885

Anh nói: “Em còn trừng mắt nữa thì lens cũng rơi ra đấy.”

Giang Nhiễm vừa vào xe đã nhào tới mà dạng chân ngồi trên người anh,
sau đó vừa đánh vừa cắn.

“Dương Kế Trầm, sao anh… đáng ghét như thế hả!”

Dương Kế Trầm tựa đầu trên lưng ghế rồi cười nhìn Giang Nhiễm. Hai tay
anh đỡ mông của cô rồi lười biếng nói: “Sao anh lại thành đáng ghét rồi?
Lúc trên giường cũng có thấy em nói thế đâu, đúng là con gái lật mặt như
lật sách, hửm? Có đúng không?”

Anh bóp một bên mông cô rồi lần ra phía trước.

Giang Nhiễm đỏ mặt: “Vừa sáng ra anh đã làm gì thế?”

Đúng là người này phóng thích thiên tính thật.

Dương Kế Trầm: “Vừa sáng ra em đã làm gì thế? Ngang nhiên ngồi trên
người đàn ông trước cổng trường học thần thánh của bọn em, đã thế còn
nhích tới nhích lui, xe cũng rung cả lên rồi. Em nói xem em thế này là dáng
vẻ sinh viên nên có à?”

Nói xong còn mô phỏng như thật.

Giang Nhiễm: “… Anh, đừng, đừng, có người nhìn thấy đấy.”

“Anh đã giấu tay hoàn mỹ rồi, tự em nhìn đi.”

Tay anh giấu trong áo khoác của cô mà khẽ luồn vào trong áo lót.

Giang Nhiễm thật dở khóc dở cười, Dương Kế Trầm còn thổi khí vào tai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.