Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 888

“Chắc là không, mai đến lớp em trả cậu ấy.”

“Hình như cậu ta rất nhiệt tình với em.”

Giang Nhiễm sợ anh sẽ đánh gãy chân Tống Dật Thịnh nên vội vàng bác
bỏ: “Cậu ấy nhiệt tình như thế với tất cả mọi người, tính như thế rồi.”

“Vậy em có thấy cậu ta có phải là người tốt không?” Anh hỏi nhẹ nhàng
như nước chảy mây trôi.

“Chẳng lẽ lại là người xấu?”

Hỏi chuyện này cũng thật kì lạ.

Hôm sau lên lớp, Tống Dật Thịnh vắng mặt. Giang Nhiễm ghé vào trên mặt
bàn mà nhìn chiếc hộp kia chằm chằm, thế nhưng đợi trái đợi phải mà
không đợi được cậu.

Mấy người Từ Đan tò mò nên xúi bẩy một chút, Giang Nhiễm cũng mở
chiếc hộp kia ra xem thử.

Từ Đan biết nhiều nên chỉ nhìn một chút đã phán định: “Giá trị của thứ này
không nhỏ, nhìn chất lượng và màu sắc này xem, chị thấy có lẽ còn khá lâu
đời rồi.”

Dương Kế Trầm bận trang trí cho tiệm trà sữa, phong cách cũng lấy trắng
đen làm chủ đạo như ở Mặc Thành. Ở đây còn lát gạch để làm chỗ nghỉ bên
ngoài, có ô che nắng và bàn kính tròn như cảnh nước ngoài. Nơi đây vẫn
chưa trang hoàng xong mà đã hấp dẫn rất nhiều sinh viên rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.