Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 936

Dương Kế Trầm ôm ngang cô lên lầu, Trịnh Phong trông thấy thì định nói
gì đó, nhưng lại bị Giang Mi cấu cho một cái.

Trịnh Phong không hiểu: “Làm gì thế? Sao em lại cấu anh?”

“Tiểu Nhiễm ngủ rồi, anh còn định đánh thức con bé à?”

“Sao có thể ôm thẳng người lên phòng như thế được, muốn ôm cũng phải là
anh ôm lên chứ, như thế không hợp quy củ tí nào.”

Giang Mi chế giễu ông: “Anh còn không biết xấu hổ mà nói.”

“Chuyện của chúng ta giống chúng chắc? Tiểu Nhiễm mới bao lớn.”

“Ồ, thì ra em là bà già hết thời?”

“Ý anh không phải như thế, chỉ là…”

Giang Mi ném mớ rau cần cho ông: “Nếu phát sinh chuyện gì thì cũng đã
phát sinh rồi, ở xa như thế còn quản được chắc?”

Trịnh Phong: “Thằng nhóc kia không dám.”

“Tùy cậu ấy có dám hay không, đừng phụ Tiểu Nhiễm là được. Em thấy
chọn đứa bé kia không sai, chỉ là người hơi cao ngạo thôi, xét về tính cách
thì Tiểu Nhiễm vẫn chịu thiệt hơn một chút. Hai đứa còn chưa trải qua sóng
to gió lớn, vừa mới yêu được như thế là tốt rồi.”

“Còn muốn sóng to gió lớn gì nữa, cứ bình an là được rồi. Về sau thằng
nhóc này có tiền đồ, cũng coi như con rùa vàng đi.”

Giang Mi lườm ông một cái: “Em thấy chính anh cũng mừng quá còn gì,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.