Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 976

Tối ngày hè vẫn lưu lại chút ánh sáng, ánh đèn sân bay sáng lên giữa những
chìm nổi. Khi nhìn lại, mấy tòa nhà kia đều trở thành những cái bóng, gió
từ bốn phương tám hướng cũng vọt tới.

Máy bay chậm rãi dừng lại, bọn họ chỉ thấy được tấm vải trắng trải dài hơi
hở ra giữa đám người. Bánh xe lăn trên mặt đất, máy bay dần hạ cánh trong
luồng ánh sáng. Hành khách đang hít thở nhẹ nhàng, cũng chỉ có bọn họ
lặng im.

Dương Kế Trầm đi về phía trước một bước, anh nắm hai tay đang đặt hờ
bên hông, sau đó nuốt xuống một cái mà không bước tiếp về phía trước.

Dương Kế Trầm giao nhận với nhân viên công tác. Bọn họ phải đưa di thể
tới nhà tang lễ, tang lễ cũng phải xử lý nhanh một chút.

Giang Nhiễm đứng tại chỗ, cô nhìn di thể được phủ khăn trắng trên cáng
mà không có bất kỳ ý nghĩ gì. Cô vẫn không thể tiếp nhận được.

Dương Kế Trầm bàn giao xong rồi quay đầu nhìn về phía cô, anh nói nhẹ:
“Đi thôi.”

Giang Nhiễm rũ mắt rồi đi theo anh.

Mãi đến khi Trương Gia Khải được đưa tới nhà tang lễ, Giang Nhiễm đi
nộp tiền theo anh. Hai người đi trong hành lang âm u mà vắng vẻ, Giang
Nhiễm đột nhiên thấy hơi mệt.

“A Trầm…” Cô gọi anh.

Cô đã khóc tới khàn giọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.