OẲN TÀ RROẰN - Trang 150

- Không, lệnh ông thì thế nào tôi chả phải nghe. Là tôi nói chuyện thế

đấy chứ.

- Mấy lị bao nhiêu người đều phải thế, chứ riêng gì bà.

Bà bảo thằng Sang nắm cơm từ chiều hôm trước, chứ sáng hôm ấy dậy

mới thổi thì không kịp đâu.

- Vâng.

Ngay từ sáng tờ mờ hôm 29, ở sân đình làng Ngũ Vọng, đã có tiếng

ông lý quát tháo om sòm:

- Thiếu những mười tám thằng kia à? Tuần đâu, đến tận nhà chúng nó,

lôi cổ chúng nó ra đây. Chứ đã hẹn đi lại còn định chuồn phỏng!

Sau tiếng dạ ran, những ngọn đuốc linh tinh kéo đi các ngả. Ông lý

dặn theo, tiếng oang oang:

- Hễ đứa nào láo, cứ đánh sặc tiết chúng nó ra, tội vạ ông chịu. Mẹ bố

chúng nó! Việc quan thế này có chết cha người ta không! Chúng bay gô cổ
cả, giải cho được ra đây cho ông!

Lại một tiếng dạ nữa, giữa những tiếng chó rống dậy.

Ngọn lửa đỏ như nổi lềnh bềnh trong biển sương mù.

Thì đại khái cái cảnh diễn ra như thế' này:

Hai người tuần, một người cầm đuốc, một người cầm tay thước, đạp

cửa vào nhà thằng Cò. Sau khi tìm sục khắp gian ngoài, buồng trong, không
thấy một ai, họ xuống bếp, chọc tay thước vào cót gio và bồ trấu. Rồi họ
lùng ra mé sau nhà. Cũng vô hiệu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.