OẲN TÀ RROẰN - Trang 75

xung quanh cũi nàng, thì có một đứa bé con ra phang cho một que củi vào
lưng. Sợ xấu hổ với nhân ngãi, vả tức vì bị ngăn trở trong cuộc vui vẻ trẻ
trung, Tớp ta ngoạm ngay cho một miếng vào đùi thằng bé, rồi đi bài tẩu
mã.

Đứa bé kêu rầm, cả nhà xô ra đuổi Tớp, nhưng không kịp. Thế là con

Tớp có một bọn thù nhân. Họ bàn với nhau, rồi sẽ đánh Tớp chết, mà người
anh em thì kệch, ba bốn hôm không dám thò mõm ra ngoài.

Nhưng ngọn lửa dục bao giờ cũng cướp hết ánh sáng của sự suy xét;

người cũng vậy mà chó cũng vậy. Rồi chắc rằng Tớp ta nhớ người yêu ở
nơi cao tường kín cổng, suốt ngày bị cấm cung trong cửa buồng khuê. Ừ,
tội gì, không lẽ cá đã cắn câu lại chịu vứt cần đó để phí hoài mất cái bò lạc,
rồi đứa khác nó rước trước bẻ hoa thì dại hơn cầy, cho nên anh ta lại mon
men đến đứng ở bờ giậu nhìn vào để thăm tin tức. Khi tịt mù nào thấy bóng
hồng vào ra, anh ta mới lách qua hàng rào, có lẽ định bàn với cô em cái
chước xổ lồng tháo cũi.

Nhưng mà khốn nạn cho con Tớp. Người ta biết tính quan viên mê gái

hay liều, nên đã quyết với nhau rằng thể nào rồi Tớp ta cũng còn đến nữa!
Vì vậy họ không thả con chó cái ra vội, để dùng kế mỹ nhân, thì mới dử
được con Tớp vào tròng để đánh chết.

Cái số con Tớp đến ngày hôm nay là hết, hẳn các ngài cũng đoán như

vậy chứ gì! Phải, nhưng nó chết một cách thảm thiết, một cách đau đớn,
khiến cho ai được mắt trông thấy cái phút sau cùng của đời nó, cũng phải
rùng mình ghê sợ cái bả tình, cũng phải thương xót những con người đương
đắm trong bể ái.

Con Tớp nhìn trước nhìn sau, lững thững đến bên cạnh cũi. Khi nó

tưởng rằng được bình yên như mọi ngày, nó bèn ngoe nguẩy đuôi như phất
cờ thắng trận, chạy xung quanh cũi như điên như cuồng, rít ầm lên, rồi thò
mõm vào hít lấy hít để. Nó hôn chán như thế rồi nó thè lưỡi ra liếm, liếm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.