ÔI ĐÀN BÀ - Trang 165

T

16.

ôi không vội về nhà vì đã báo trước với Rhoda rằng mình
về muộn. Tôi muốn có thời gian để tập trung suy nghĩ các

vấn đề đang bao quanh.

Ngồi lại bàn làm việc, trước tiên tôi nghĩ thầm phải có thêm
kiến thức về thôi miên học, cái đã làm tôi điên đảo khi nghĩ tới
Vidal đã lạm dụng nó để chiếm đoạt cơ thể của Valérie. Tôi phải
tư vấn một chuyên gia, nhưng ai chứ? Tôi nhớ tới bác sĩ
Rappach, bạn của Dyer. Tôi lưỡng lự, trên nguyên tắc các bác sĩ
không bao giờ phản bội, tiết lộ bí mật nghề nghiệp. Thế nhưng,
người này há không nói với Dyer về chuyện người đàn ông đã
thôi miên vợ để thoát khỏi lãnh cảm? Nếu với chút tinh tế, tôi sẽ
liên hệ được với Rappach, mà không gặp cơ nguy. Tra quyển
niên giám điện thoại, tôi đã thấy cái cần tìm: Bác sĩ Hugo
Rappach, Neurologue, 1141 West Street, West Palm Beach.

Không phải một khu thường trú, West Palm Beach là vùng
ngoại ô, gồm cư dân nhập cư thợ thuyền và người bản địa.

Tôi ấn số máy.

- Bác sĩ Rappach, đây. - Giọng nói trầm nặng, có thể cho đấy là
một người lớn tuổi.

- Tôi tên George Fellows, thưa bác sĩ. - Tôi mượn một cái tên tai
to mặt lớn mà tôi vừa lấy vé máy bay. - Tôi muốn được tư vấn
ông về khoa thôi miên học. Làm ơn cho tôi xin một cái hẹn,
được không?

Im lặng một lúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.