ÔI ĐÀN BÀ - Trang 75

T

7.

răng lên cao chiếu qua chiếc giường một tia sáng xanh
nhạt. Valérie nằm ngửa, cặp mắt hé mở, hai tay đặt lên

ngực. Nằm bên cạnh, tôi chiêm ngưỡng nàng mà cứ ngỡ đang
mơ, những giấc mơ rất thường xuyên xảy ra qua những năm dài
dĩ vãng.

Qua những nụ hôn đầu tiên, chúng tôi bất chấp mọi thận trọng,
không màng chú ý đến mọi việc. Chúng tôi đã gặp lại nhau, trần
trụi trên chiếc giường và tay trong tay.

Nhìn ngắm nàng, tôi cảm nhận một cảm giác nhẹ nhàng ân ái,
thứ tình cảm tôi chưa bao giờ hưởng được và ý thức rằng tình
yêu của tôi đối với nàng chưa bao giờ nồng cháy đến thế.

Nàng nâng hai bàn tay lên mặt:

- Clay thân yêu, anh không biết thế này rất nguy hiểm. - Nàng
thì thầm. - Lẽ ra chúng ta đừng bao giờ gặp lại nhau và em buộc
phải tiếp tục xa cách anh. Em hết sức phấn đấu và phải chịu
đựng những điều mà anh không thể hình dung được. Lúc nghe
tin anh đến thành phố San Salvador này, em không thể dằn nén
sự thèm khát được gặp anh. Chúng ta còn những điều muốn thổ
lộ. - Nàng quay mặt, nhìn nhanh vào chiếc đồng hồ trên bàn. -
Nhưng không phải bây giờ. Hãy mặc quần áo vào đi anh. Chúng
ta có năm ngày trước mặt để nói chuyện với nhau.

Bây giờ là hai mươi giờ bốn mươi.

- Chúng ta nên nói ngay, - tôi khẩn khoản, vì rất muốn biết
những gì đã xảy ra trong sáu năm qua, - hãy còn sớm mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.