ÔI ĐÀN BÀ - Trang 94

B

9.

ốn ngày tiếp theo trôi qua vẫn y khuôn một cách. Buổi
sáng chúng tôi đi dạo với Rivera. Thật dễ giận phải ngồi xa

nhau trong xe, nhưng hai chúng tôi đã nhất trí phải cẩn thận,
không ngồi cạnh nhau để tránh sự ngờ vực của Rivera.

Chiếc xe chạy quanh thành phố và chúng tôi tham quan khu
Mercado Central, nơi lúc nhúc dân bản xứ đang mua bán hàng
hóa đủ thứ màu sắc: hạt đỗ đen, dưa hấu, sắn ngô, rau cải, cà
chua, cá, tôm, luôn cả bánh mức phơi bày như trải thảm trên
mặt đường đầy bụi bặm và nhớp nhúa. Rivera chở chúng tôi đến
Acajalta, nơi những chiếc tàu khách đến từ Panama đang đổ du
khách xuống các xe ca để họ thưởng ngoạn thành phố. Chúng
tôi ghé vào một quán cà phê để xem họ pha chế một thứ hạt
được gọi “cafe de oro”, sau đó mang đi phơi trước khi cho vào
bao. Rivera đưa chúng tôi vào một ngôi làng ở Ilobasco, nơi các
người thợ già còn nhồi nắn những con búp bê nhỏ bằng đất
nung hoặc sành sứ, một nghệ thuật đang trên đường đào thải.
Rivera ca thán, giọng tiếc rẻ:

- Tuổi trẻ ngày nay không kiên trì trước một công việc tỉ mỉ.

Hàng ngày, chúng tôi trở về khách sạn đúng lúc dùng bữa ăn
nhẹ, rồi Valérie đến với tôi trong phòng. Chốc chốc, tôi trông
thấy Vidal vào buồng thang máy hoặc từ trong đó bước ra. Lão
cho tôi cảm giác... một người đàn ông đang cố gắng làm tốt
công việc, trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ thay vì phải mất ba
mươi sáu tiếng để thành công.

Buổi chiều, tôi ở trong phòng một mình, Valérie và Vidal đi theo
các đối tác để lo công việc trong các hộp đêm. Valérie nói với tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.