ÔI ĐÀN BÀ - Trang 95

đây là một khổ dịch khiến nàng phát điên vì buồn chán. Sau khi
ăn tối, trơ trọi một mình, tôi bách bộ rất lâu trong thành phố.
Tôi đã được tự do suy nghĩ về kế hoạch Valérie đề nghị. Nếu
Vidal chấp thuận, điều này có thể là một giải pháp, nhưng nó sẽ
không vững bền và không lâu. Tuy nhiên sau khi soi rọi, tôi
đánh giá như thế còn hay hơn chẳng được gì cả. Valérie hình
như chắc chắn rằng chúng tôi sẽ không gặp sự nguy hiểm nào
cả và tôi sẵn sàng để bị cuốn vào. Tôi tự hỏi Massingham sẽ nói
sao khi tôi báo cho ông ấy biết tôi bỏ rơi hãng để làm việc cho
Vidal. Ông ấy có thấy đó là một phương thức kém tế nhị? Ông ấy
sẽ phản đối? Valérie đảm bảo rằng sẽ thuyết phục chồng nàng
ký với tôi một hợp đồng ba năm. Nếu nàng thành công, tôi sẽ
không bận tâm lắm về phản ứng của Massingham. Thế còn
Rhoda? Để tưởng thưởng, tôi sẽ tăng tiền nhiều hơn cho nàng
trong các bữa ăn và sắm cho nàng chiếc xe, để không cần đến tôi
phải rước. Tôi nghĩ nàng sẽ không cần biết các thứ còn lại.
Valérie khuyên tôi nên kiên nhẫn:

- Em phải chọn những lúc tính khí lão ôn hòa và không bận rộn
công việc. - Nàng giải thích, lúc chúng tôi nằm kề. - Ngay khi
chúng ta trở về, em sẽ chờ dịp thuận tiện để nói.

Càng lúc tôi càng nghĩ tới kỹ năng thôi miên, cái mà nàng đang
tin Vidal đang ứng dụng vào nàng. Tôi cho rằng, ngoài mặt
nàng mơ hồ chấp nhận sự ngờ vực của tôi về yêu ma, quỷ quái,
nhưng tôi mong sự căng thẳng này sẽ chóng khỏi thôi.

Thế rồi một việc xảy đến, thôi thúc tôi tự hỏi có thể nàng chưa
yêu sách gì với Vidal.

Suốt trong buổi trưa cuối cùng chúng tôi ở trong khách sạn, sau
khi qua ân ái, chúng tôi nằm song song trên giường. Bàn tay
Valérie đặt nhẹ lên tay tôi. Bớt bần thần, căng thẳng, ý nghĩ
ngày kia chúng tôi sẽ xa rời San Salvador lại trở về trong tâm trí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.