ÔI ĐÀN BÀ - Trang 97

Tôi ăn mặc chỉnh tề:

- Đừng căng thẳng quá mức. - Tôi bực tức la to vì sự hốt hoảng
của nàng đã lan truyền qua tôi. - Lão ấy không thể trở về sớm
được! Ngồi xuống đi! Không khéo em bị chuột rút.

- Lão đang ở đây, em đảm bảo mà. - Nàng lại rên rỉ. - Giữ lão lại,
trong khi em tranh thủ chạy nhanh về phòng của mình. Khẩn
trương lên nào!

Sự khiếp đảm của nàng đã làm tôi hoảng loạn thật sự. Tim đập
thình thịch, tôi bước ra khỏi phòng, chạy nhanh tới cầu thang
máy và ấn mạnh cái nút bấm. Trong lúc chờ đợi, tôi thầm nói
nàng đã bi thảm hóa và những sự hãi hùng của nàng là vô cùng
tận. Rivera cho tôi biết: “Vidal đã đến Santa Rosa ở Lima để
thăm một khu đồn điền trồng mía đường. - Rivera làm bộ mặt
đưa đám. - Đấy là một lộ trình rất xa, rất nóng bức, thưa Senor
Burden? - Hắn khấn - Thánh José khốn khổ! - Có bỏ giấc ngủ
trưa chăng nữa, ít ra trước buổi tối ông chủ mới trở về tới đây”.

Vừa rời khỏi buồng thang máy và bước vào sảnh phòng, tôi đã
thấy Henry Vidal. Đứng trước quầy tiếp tân, lão đang ký nhận
một bao văn thư dày cộm.

Nhìn thấy lão, tim như ngừng đập tôi đứng chết trân tại chỗ,
một xúc cảm gớm ghiếc làm tê cóng ruột gan.

Tựa hồ cảm giác sự có mặt của tôi, lão bất thần quay lưng lại.
Đôi chân ngắn củn và to bè, lão đi như nhún nhảy tới chỗ của
tôi:

- Những cuộc du ngoạn đó thế nào? - Giọng nói của lão sắc nhọn
và căng mắt tí hí, đanh cứng của lão săm soi vào mặt tôi. -
Chẳng có gì đáng để xem đâu, tôi đảm bảo như thế đấy. Vậy mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.