ÔI ĐÀN BÀ - Trang 98

nàng muốn đến chứ. Tôi đã báo trước cho nàng rồi. Khí hậu
nóng bức rất thích hợp với tôi. Nàng nằm ỳ trong phòng, thay vì
phải bơi lội trong hồ tắm. Nàng không bị vướng bận gì cả.

Lão xem xét các bức phong bì, tôi cố tìm chuyện gì đó để nói,
nhưng sự hốt hoảng đã làm tê liệt đầu óc.

- Ngày mai chúng ta đi, - lão nói tiếp, cặp mắt ti hí gắn vào tôi,
rồi quay sang các bức phong bì, - chúng ta phải có mặt ở đây lúc
bảy giờ bốn mươi lăm phút. Anh phải lo các thứ, ông Burden.
Tiền chè nước, hành lý... tôi không cần phải nói với anh. Hãy
nhận hai trăm đô la cho công khó của anh. Vợ tôi có nói rằng
anh đã giúp ích cho bà ấy khá nhiều. Cám ơn.

Đi vòng qua phía sau tôi, lão bước vào buồng thang máy.

Chắc chắn Valérie đang trở về ở trong phòng, nhưng nàng sẽ để
lộ ra không? Tôi không dám tin điều này. Chúng tôi đã nhanh
chóng thoát khỏi lão trong gang tấc.

Vài người đã có mặt trên hồ bơi. Trẻ con bì bõm dưới nước, hò
hét ỏm tỏi. Tôi bước xuống các bậc cấp và khi ở ngoài nắng, tôi
đi khá xa bể bơi và đến ngồi dưới cây dù.

Tâm trí tôi bị nỗi lo âu cào xé. Bằng cách nào Valérie phỏng đoán
được sự trở về của chồng nàng? Nàng có thiên khiếu thấy trước
sự việc? Tôi hình dung lại gương mặt co rúm vì đau khổ và đôi
tay nàng áp sát lồng ngực. “Em luôn luôn cảm nhận cái đau
khủng khiếp thế này, khi lão ở gần”. Tôi có nghe nói về đồng cốt
và báo chí đã cho rằng những buổi chiêu hồn luôn luôn bắt
nguồn từ bọn phù thủy hay những kẻ ương ương dở dở. Tôi biết
chắc tâm trí của Valérie không rối loạn.

Nàng đã bị ám ảnh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.