ÔI ĐÀN BÀ - Trang 100

A, thì ra thế, tôi thở phào nhẹ nhõm. Vidal đã không nghi ngờ,
lão không tìm cách để bắt chúng tôi quả tang.

- Canh chiếc xe được sẵn sàng vào sáng mai lúc bảy giờ rưỡi. -
Tôi dặn dò hắn.

- Vâng, Senor Burden xin ông tin nơi tôi.

Ngưng một chập, hắn nhìn tôi, vẻ lạc quan.

- Nếu phu nhân không muốn đi dạo, tôi có thể đi về.

- Để tôi hỏi lại cho chắc.

Tôi trở lại sảnh phòng và điện thoại lên phòng số bảy. Valérie
bốc máy.

- Tôi Burden. - Tôi nói. - Roberto muốn biết bà có muốn đi dạo
một lần chót không.

- Để tôi hỏi lại chồng tôi, nàng bình tĩnh trả lời. - Im lặng một
lúc, nàng nói tiếp. - Không, ở đây một lát chúng tôi sẽ đến bãi
bơi.

Nàng gác máy, tôi cho Rivera biết rằng hắn có thể đi về và hắn
vui thích ra đi. Đã mười bảy giờ mười phút, không còn gì phải
làm, tôi rất muốn đi bơi, nhưng vì Valérie và Vidal sẽ xuống đấy,
tôi nghĩ tốt hơn nên bỏ ý định này.

Thế là tôi đi ra phố và vì nóng như thiêu đốt, tôi đi xem các cửa
hàng. Bất chợt tôi nghĩ đến phải mang một món quà về cho
Rhoda. Thật không dễ, vì nàng luôn luôn chỉ trích cái gì tôi mua
cho nàng. Cuối cùng tôi nghĩ, có thể nàng sẽ hài lòng với chiếc
thắt lưng da rắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.