ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 102

Trong vẻ uể oải của Bạch Sầu Phi vẫn ẩn chứa sự cao ngạo:

- Ta cũng đến kinh thành tìm vận may. Vì ta không muốn kiếm cơm

dưới thế lực của phân đường chủ bên ngoài Lục Phân Bán đường, cho nên
mới làm một vụ để kiếm ngân lượng, sau đó đến kinh thành một lần xem
thử có chỗ nào chứa chấp được không.

Y dừng một chút mới nói:

- Người muốn thể hiện mình nhất định phải đứng ở nơi có ánh sáng.

Hoa tươi trong bóng tối thì cũng không bằng một ngọn lửa nhỏ nhoi.

Vương Tiểu Thạch vui vẻ nói:

- Vậy chúng ta có thể cùng đi, trên đường không lo tịch mịch rồi.

Bạch Sầu Phi cười nói:

- Ngươi đương nhiên là không lo tịch mịch, chỉ e lúc ngươi gặp khó

khăn thì ta sẽ bay đi mất.

Vương Tiểu Thạch lại tưởng thật:

- Ồ, thật vậy sao?

Bạch Sầu Phi cười nói:

- Không phải tên ta là Bạch Sầu Phi sao? Nếu như tên ta là Bạch Ngạ

Phi,vậy thì sẽ bay mất lúc ngươi đói bụng.

Lúc này Vương Tiểu Thạch mới biết mình quá nghiêm túc, liền nói:

- Ngươi có bay mất ta cũng sẽ không trách ngươi. Có điều ngươi

không thể lại gạt ta, giống như vừa rồi nói là không giết người, nhưng lại…

Bạch Sầu Phi cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.