ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 106

Trên đường đi Bạch Sầu Phi thường trêu chọc nàng, nàng cho rằng câu

nói vừa rồi của Vương Tiểu Thạch cũng như vậy, hơn nữa còn liều lĩnh
hơn.

Vương Tiểu Thạch càng quýnh lên, bắt đầu cà lăm:

- Ôn cô nương, ta không không không phải phải phải có có ý này… ta,

ta là muốn cùng cùng với cô trên trên giường…

Chữ “giường” này vốn là chữ “trường” (cháng - yuán cháng có nghĩa

là “giảng hoà”), Vương Tiểu Thạch trong lòng hoảng hốt lại nói sai. Đến
lúc này Ôn Nhu giận thật, cho rằng đối phương chiếm tiện nghi ra mặt, cổ
tay trắng liền vung lên tát cho Vương Tiểu Thạch một cái giòn giã.

Lẽ ra với võ công của Vương Tiểu Thạch, không có lý gì không tránh

được.

Nhưng Vương Tiểu Thạch lại tránh không được.

Hắn bị một cái tát này khiến cho ngẩn ra một hồi.

Bạch Sầu Phi cũng không ngăn cản, chỉ cười ha hả.

Ôn Nhu hất mái tóc đen, xoay người nhảy lên bờ, lẩm bẩm nói:

- Các ngươi không có ai tốt cả, toàn khi dễ ta.

Vương Tiểu Thạch muốn lên bờ đuổi theo nhưng Bạch Sầu Phi lại

ngăn cản:

- Đừng nóng! Cô ta bỏ đi không có chỗ náo nhiệt, cũng sẽ trở về thôi.

Vương Tiểu Thạch cảm thấy trên mặt vẫn còn nóng rát:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.