ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 242

ngang, dạ dày co giật như bị người dùng kìm sắt kẹp lấy, toàn thân đều
cong lại, tâm tạng như bị đâm vào đang chảy máu, ánh mắt tràn đầy tơ
máu, mấy đường gân xanh trên mặt đồng loạt phập phồng, huyệt Thái
Dương nhấp nhô, cơ mặt hoàn toàn vặn vẹo, cả ngón tay cũng co giật. Y ho
đến mức hai chân đều nhón lên không thể đứng vững, giống như cả phổi
cũng muốn ho ra ngoài, gan cũng vỡ thành từng mảnh.

Thật vất vả mới đợi đến lúc y ho xong.

Y vừa ho xong liền cẩn thận gấp khăn trắng lại, nhét vào trong vạt áo

như đang cất một xấp ngân phiếu ngàn vạn lượng.

Sau đó y hỏi:

- Ngươi có ý kiến gì không?

Y vừa nói ra vấn đề này, cũng chính là đàm phán hiệp ba đã bắt đầu.

Trên thế gian có rất nhiều cuộc đàm phán không thể gấp rút được. Kẻ

nào gấp chính là tỏ rõ kẻ đó không nắm chắc mười phần, thiếu sự kiên
nhẫn.

Kẻ thiếu kiên nhẫn trước giờ đều bị thiệt thòi.

Ý nghĩa của đàm phán vốn là không để bị thiệt thòi, hoặc chỉ thiệt thòi

một chút, thậm chí là muốn đối phương phải chịu thiệt, cho nên càng phải
giữ bình tĩnh.

- Vì sao không phải là Kim Phong Tế Vũ lâu đầu hàng Lục Phân Bán

đường?

Địch Phi Kinh hỏi lại.

Y hỏi rất bình thản, không hề hành động theo cảm tình, giống như

đang thảo luận một chuyện bên ngoài chẳng liên quan gì đến bọn họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.