ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 499

Nhưng Nhâm Quỷ Thần vẫn phá được.

Hắn đánh ra một chưởng.

Một chưởng này nhìn như bình thường không có gì lạ, nhưng sự chuẩn

xác của chiêu thức, tốc độ của kình lực, sắc bén của chưởng phong, mãnh
liệt của chưởng lực, kiên cường của chưởng thế, thâm hậu của chưởng công
khiến cho một chưởng này vừa phát đã liên tục phá vỡ mười một chiêu của
Trương Thán.

Đây giống như là dưới mưa to gió lớn, chỉ cần khẽ chống dù là có thể

che đậy không bị ướt nước mưa, lại giống như mây dày trên không, vẫn
không ngăn được một tia chớp phá tan bầu trời.

Mười một chiêu của Trương Thán lập tức không có hiệu quả.

Nhưng hắn vẫn không nhụt chí, cũng không thể nhụt chí.

Trước khi đối thủ phát ra đòn tiếp theo, hắn nhất định phải đánh bại

đối phương.

Đối phương không ngã, ngược lại người ngã sẽ là mình.

Chuyện trên đời cũng thường giống như vậy, nếu như ngươi công kích

mà đối phương không ngã, bản thân chưa chắc đã có thể đứng vững được,
cho nên nếu không nắm chắc phần thắng, thà rằng không phát động thế
công.

Công kích người khác nguy hiểm như vậy, sao thế nhân lại thường

thường làm không biết chán, mạo hiểm để đoạt công?

Không ai biết.

Trương Thán trước giờ không biết cái gì gọi là “không thành công

cũng thành nhân”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.