ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 552

Chết là một quyết định hoàn toàn tuyệt vọng, nhưng đó cũng chỉ là

một quyết định, giống như quyết định sống, quyết định thích một người,
hay quyết định làm cho mình vui vẻ.

Nhưng khi ý nghĩ chết chóc vừa sinh ra, cũng là lúc không thể quyết

định thêm bất cứ chuyện gì. Cho nên mới có câu là: “người muốn chết
không thể giải quyết được chuyện gì”.

Trương Thán chỉ bị người nọ nhìn thoáng qua, đột nhiên hiện lên ý

nghĩ chết chóc này.

Sắc trời mờ mịt, gió nổi mây vần.

Gió là gió ngược, mạnh đến nỗi mọi người gần như mở mắt không ra.

Nhan Hạc Phát trầm giọng nói:

- Thất Thánh chủ Quan Thất gia đã tới, chớ có vô lễ!

Trong lòng mọi người đều rùng mình.

Người trống rỗng dáng vẻ ngờ ngệch như tù phạm này, không ngờ lại

chính là Quan Thất danh chấn thiên hạ, thần bí khó lường, võ công cao
tuyệt, hiệu lệnh hắc đạo.

Mọi người vẫn nửa tin nửa ngờ, chợt nghe trên đỉnh đầu có người nói:

- Y là Quan Thất à? Vậy còn có… Quan Bát không?

Mọi người chợt ngẩng đầu lên, trông thấy Vương Tiểu Thạch một tay

bám vào xà nhà, đang cười hì hì nhìn xuống phía dưới.

Quan Thất cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt mờ mịt.

Vương Tiểu Thạch cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.