ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 662

Trương Thán cười nói:

- Ồ? Lãnh huyết vô tình? Chẳng phải là do sánh ta với “Tứ Đại Danh

Bổ” à?

- Ta khinh! Ngươi xứng à?

Đường Bảo Ngưu càng mắng càng giận:

- Gian trá giảo hoạt thất đức đồi bại…

Trương Thán lại hỏi:

- Còn gì nữa không?

Đường Bảo Ngưu nổi giận đùng đùng nói:

- Hẹp hòi cẩu thả xấu xí quái đản…

Trương Thán vẫn tươi cười, nghiêng đầu hỏi:

- Lần này hết rồi chứ?

Vương Tiểu Thạch nghe Đường Bảo Ngưu mắng nhiều như vậy, chỉ

sợ Trương Thán đời này cộng lại cũng không có nhiều “tội danh” đến như
vậy, khó tránh khỏi giận dữ, vội vàng đáp thay Đường Bảo Ngưu:

- Không còn nữa, không còn nữa.

Đường Bảo Ngưu moi hết cảm hứng, vắt hết đầu óc cũng nghĩ không

ra lời nào để mắng tiếp. Tục ngữ có câu “nắm đấm không đánh mặt người
cười”, đối phương không hề cãi lại, những lời mắng thô tục không khỏi có
chút khó nói, đành phải mượn cơ hội xuống đài:

- Hôm nay nhất thời không nghĩ ra được, lần sau khi Phương Hận

Thiếu đến, ta sẽ bảo hắn mắng tiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.