ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 664

- Tại sao ta phải nhận lỗi với ngươi?

Đường Bảo Ngưu kháng nghị, nhưng đã không còn lớn tiếng như vừa

rồi mắng chửi người khác:

- Vừa rồi quả thật ngươi đã lấy khăn tay của ta, không biết khi nào lại

lén trả về.

Nói đến đây, hắn nhịn không được thêm vào một câu:

- Trộm chính là trộm.

Trương Thán vừa rồi là cố ý chọc ghẹo đối phương, cho nên Đường

Bảo Ngưu mắng gì hắn cũng không để ý, còn câu này lại khiến hắn nổi giận
thật sự, liền nói:

- Ngươi đúng là thứ mở miệng là hại người, ngươi…

Lôi Thuần chợt thở dài nói:

- Khuyên người nên có lòng khoan dung. Trương ngũ ca, ta thấy mọi

người nên nói ít một câu đi.

- Được.

Trương Thán cố nén cơn giận, hậm hực nói:

- Nể mặt của tiểu thư nên ta không trách hắn. Tục ngữ có câu “chó cắn

Lã Động Tân”, không thấy được lòng tốt. Gặp phải loại động vật này, tốt
xấu không biết, thị phi không phân, ta không thèm chấp nhặt với hắn.

Lần này đến phiên Đường Bảo Ngưu giận dữ, quát lên:

- Ngươi nói cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.