ÔN NHU NHẤT ĐAO - Trang 685

Nhưng Lôi Tổn và Tô Mộng Chẩm đều không phải có ý này.

Người nói sắc mặt nghiêm trọng, sắc mặt của người nghe cũng trầm

trọng.

Bởi vì bọn họ đều biết, đó là tên của hai người. Một người là cung

phụng của Lục Phân Bán đường, còn một người là trưởng lão của Kim
Phong Tế Vũ lâu.

Tô Mộng Chẩm vốn là một người cao ngạo, người có thể được y xưng

là trưởng lão đương nhiên không phải nhân vật tầm thường. Người trong
lâu đều biết, cho dù hơi thất kính với Tô Mộng Chẩm cũng chưa chắc sẽ bị
phạt nặng, nhưng nếu hơi thất thố với “Nhất Ngôn Vi Định” thì lúc nào
cũng có thể gặp họa sát thân.

Lời do “Nhất Ngôn Vi Định” nói ra, cũng giống như tù phạm trong

nhà giam nhận được phán quyết.

“Hậu Hội Hữu Kỳ” thì lại tương phản.

Khi y nói ra câu này với người khác, một người đang yên lành sớm

muộn gì cũng sẽ biến thành tù phạm, ở trong ngục “sau này còn gặp lại”.

Một người có thể nhậm chức cung phụng đến hai mươi năm tại Lục

Phân Bán đường nhiều biến loạn, đương nhiên phải có năng lực hơn người.

“Hậu Hội Hữu Kỳ” tuyệt đối là một người giỏi giang lão luyện.

Một người thật sự tài giỏi, sẽ không tự mình đi làm tất cả mọi chuyện;

giống như một người nói chuyện có phân lượng, sẽ không chuyện gì cũng
do mình nói ra.

Hôm nay, cuộc đối thoại giữa Tô Mộng Chẩm và Lôi Tổn đã cho thấy

rõ ràng. Cuộc gặp mặt giữa trưa ngày mốt tại Lục Phân Bán đường, chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.